“Em ơi đi trốn với anh mình đi
đến nơi có biển bạc núi xanh…”
Tiếng chuông báo thức điểm 6h sáng, vẫn như mọi ngày tớ phải dậy thật sớm để chuẩn bị đi làm vì nhà tớ cách công ty 15km, một khoảng cách không được gọi là gần, nhất là đối với một đứa chạy xe với tốc độ siêu nhanh 20km/h như tớ. Nhưng hôm nay đặc biệt hơn, ngày tớ làm ở công ty tròn 1 năm và cũng là ngày kỉ niệm 1 tháng con bé thất tình.
À mà quên chưa tự giới thiệu, tớ là Xuyến, mọi người hay gọi tớ là Xuyến Chi, hiện đang là môn hạ thuộc môn phái AI TI (IT). Con gái IT thì ai cũng biết rồi đấy, mặt mũi đã không được ưu ái mà tính khí lại vừa khô khan, thô lỗ chẳng mang dáng vóc nào giống nữ nhi. Nghĩ cũng đúng thôi vì làm việc ở môi trường toàn con trai, làm sao mà dịu dàng nữ tính cho được. Các bạn biết không, trong ngành IT của tớ truyền tai nhau một lời nguyền vô cùng đáng sợ: “Phàm là người trong ngành, không phân biệt gái hay trai, già hay trẻ, xấu hay đẹp tất cả cũng phải trải qua một giai đoạn ế không lối thoát”, và tớ thì cảm thấy điều ấy đang linh nghiệm lên chính bản thân mình.
Hôm nay là thứ 7, SG khá vắng vẻ và yên bình lạ thường, không ồn ào tấp nập như những ngày đầu tuần. Chạy xe trên đường mà tớ cứ mông lung nghĩ đến những kỉ niệm cũ, chuyện đã qua một tháng nhưng tớ cứ mãi chìm đắm trong nỗi buồn miên man, không tập trung làm được việc gì cho ra hồn. Ngồi xuống bàn làm việc, tớ mới giật mình nhớ ra tối nay có tiệc mừng một anh trong công ty lấy vợ, tớ là người vốn không thích tiệc tùng, nhưng thôi cứ đi vậy biết đâu đến đấy sẽ khiến tâm trạng tớ khá hơn.
Nhưng mọi việc hoàn toàn ngược lại những gì tớ nghĩ, trong khi mọi người vui vẻ cạn ly chúc mừng đôi tân lang tân nương trẻ, tớ lại cảm thấy mình càng lạc lõng hơn, vậy nên tớ quyết định tìm một góc yên tĩnh cho thoải mái. Phía trước hành lang của nhà hàng một con sông rất đẹp, đứng đây ngắm Sài Gòn về đêm thì thật tuyệt vời. Đang thả hồn theo gió tớ bỗng nghe thấy tiếng động lạ trong bụi cây gần đó, mặc dù rất hoảng sợ nhưng vốn trời sinh bản tính tò mò, tớ đánh liều lại gần xem chuyện gì đang xảy ra. Thật sự quá bất ngờ! Trước mắt tớ là hình ảnh một người con trai đang đứng khóc, mà không ai xa lạ ấy lại là một ông anh cùng công ty, người luôn vui vẻ hòa đồng và là cây hài số một của team. Tớ quá bối rối nên chỉ biết nói vài câu an ủi vụn về, nghe anh tâm sự mới biết là anh ấy cũng vừa chia tay bạn gái. Gặp được người đồng cảnh ngộ, lại thêm ma men dẫn lối, hai anh em ôm nhau khóc như được mùa. Các anh em trong team cứ thế thay nhau an ủi, người lấy bánh kẹo dỗ dành, người tâm sự cho lời khuyên, có người thì không kiềm chế được cũng rưng rưng theo. Vậy đó, từ một buổi tiệc báo hỷ vui vẻ, tớ đã biến nó thành đại hội thất tình.
Đêm ấy tớ cũng chẳng nhớ tớ về nhà bằng cách nào, chỉ biết sáng dậy nhớ lại những gì tối qua, tớ xấu hổ vô cùng. Tớ nghĩ chắc trong đầu, “thôi rồi hôm sau đi làm thế nào cũng sẽ bị các anh trêu vì cái tội khóc nhè, hichic”. Nhưng tớ hoàn toàn bất ngờ, vừa bước vào tớ đã thấy trên bàn làm việc của tớ đặt một quyển sách và chậu xương rồng nhỏ kèm theo những lời động viên an ủi từ các anh chị dành cho cô em út của team . Đấy, ai bảo dân IT khô khan không biết lãng mạn, các anh trai chị gái của tớ lại rất biết quan tâm người khác luôn ấy chứ. Tớ cảm thấy thật xấu hổ với bản thân, với sự yêu thương mọi người dành cho tớ, tuổi trẻ không đến lần thứ hai, vậy mà tớ lại để lãng phí những năm tháng quý báu ấy cho những suy nghĩ tiêu cực. Vậy nên, tớ nhanh chóng lấy lại tinh thần tập trung cho công việc và dành thời gian để tìm hiểu mọi người, yêu thương bản thân nhiều hơn.
“Muốn đi nhanh hãy đi một mình, muốn đi xa hãy đi cùng nhau”
Những bạn nào đang hoặc sắp thất tình, thì khắc cốt ghi tâm câu nói này nha “thất tình không đáng sợ, mà đáng sợ nhất là thất nghiệp”. Tuổi trẻ là để học hỏi, đi thật nhiều nơi, gặp thật nhiều người, ngoài kia còn rất nhiều điều đang chờ ta trải nghiệm. Và tớ may mắn tìm được người bạn đồng hành suốt những năm tháng thanh xuân của mình, chính là Hahalolo.
Tớ hi vọng câu chuyện của tớ sẽ một phần nào đó lan tỏa năng lượng tích cực đến mọi người, đặc biệt là các bạn trẻ – độ tuổi đẹp nhất đời người, hãy biết đánh thức khát khao, nhiệt huyết trong mỗi chúng ta, đừng lãng phí thanh xuân cho những điều không xứng đáng. Đây là năm thứ 2 tớ gắn bó với nhà chung, xin cảm ơn đến tất cả các anh chị, những người bạn đã giúp đỡ và yêu thương tớ trong suốt thời gian qua. À, còn chuyện tình của tớ thì sao nhỉ? Tớ đã tìm được một tình yêu to lớn luôn bên cạnh tớ, đó chính là Hahalolo nên tớ không còn lo lắng về lời nguyền đáng sợ đã được nhắc đến nữa.
Nhân dịp bước sang thềm năm mới, tớ xin chúc tất cả các thành viên trong ngôi nhà chung nhiều may mắn, sức khỏe, có nhiều ý tưởng tuyệt vời hơn để xây dựng nhà chung ngày càng lớn mạnh. Chúc Hahalolo một năm mới với nhiều thành công và phát triển, hoàn thành hoài bão mang thương hiệu “made in Vietnam” vươn tầm quốc tế.
Nguồn: Lê Thị Ngọc Xuyến